T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Nguyên Lạc: MỘT THUỞ TÌNH BUỒN (tt)

Chia Tay – Tranh: THANH CHÂU

Bài 3

THẤT TIẾT SẦU
.
Tháng Tư. muôn mảnh đời tan vỡ
Khóc hận tình nhau cuộc bể dâu
.
Cho nhau cho nhé cho nhau nhé
Tóc xõa. ngực ngoan. chăn chiếu nhầu
Cho nhau cho hết cho nhau nhé
Cho cả thương đau lẫn hồn sầu
.
Trùng dương thăm thẳm còn đâu nữa!
Thôi đã nghìn trùng xa cách nhau
Chiều nay mây trắng bay nhiều quá
Nhớ mắt lệ rơi thất tiết sầu!
.
Sao trăm năm không là của nhau?
Cho mắt ai không vương lệ rầu
Sao yêu thương phải đành ly tao?
Cho oan khiên thống hận tình nào!
.
Tháng Tư. muôn mảnh đời tan vỡ
Quê hương ly tán cuộc ba đào
Vẫn mãi em ơi hành trang đó
Hiến dâng. ngấn lệ thất tiết sầu

Bài 4

ĐÊM VĨNH BIỆT

(một thời xa lắm)

Còn đây một chút muộn màng
Em đem dâng hết. kẻo. tang thương về
Đốt tình cháy trọn đam mê
Rồi quên đi nhé lời thề bền lâu!
.
Chắc gì có kiếp đời sau?
Thì thôi ta hãy cho nhau kiếp này!
Đôi môi ướt mộng em đây
thân cong dâng hiến…
Hãy say mê tình!
Mai này đời đó phiêu linh
Giữ riêng anh nhé hương tình của em!
.
Tiếng chim sớm hót bên thềm
Báo tin ngày đến
khúc buồn từ ly
Ra đi! Người sẽ ra đi
Còn gì đâu nữa
Chắc chi trùng phùng
.
Nụ hôn lệ đắng cuối cùng
Anh ơi vĩnh biệt!
Muôn trùng đại dương!

Bài 5

VẾT THƯƠNG
.
Hai mươi năm đời vốn đã buồn thiu
Từ lúc gặp em ta hết tên liều
Yêu dáng điệu đà, môi son, mắt biếc
Đường lá me bay tha thướt diễm kiều!
.
Tà áo Văn khoa rạng rỡ những chiều
Mắt liếc dao cau chém hồn ta tiêu
Chân sáo bên nhau, nhạc tình quán vắng
Môi hôn nồng nàn… Yêu biết bao nhiêu!
.
Tạm biệt Sài Gòn lòng sao không đành
Trong hồn lính trận hương quế môi ngoan…
Đâu biết từ ly sẽ rồi mãi mãi!
Núi thẳm rừng sâu… mất dấu kinh thành!

*
Trại thảm mười năm người xưa trở lại
Hụt hẫng bơ vơ ngả cũ thị thành
Hàng me gục đầu sáng chiều hiu quạnh
Biết tìm em đâu? Mây trắng bay nhanh!
.
Lối cũ trường xưa tám hướng đường thành
Một con “dã nhân” lên xuống loanh quanh
“Mười năm không gặp” con tim rướm máu
Nhất quyết tìm em… Cơ khổ cũng đành!
.
Một câu trả lời sấm động trời xanh
Con tim dã nhân dao chém tan tành!
– Ngày ấy tang thương có người vượt biển
Cuồng nộ trùng dương vào “thủy mộ quan”
.
Thôi hết còn đâu! Đời đó phải đành!
Thôi hết còn đâu! Nát mộng thanh xuân
Thôi hết còn đâu! Yêu thương kỷ niệm
Thôi hết còn đâu! Tình đó hư không!

*
Bao tháng năm qua hình bóng cố quên
Tháng tư trở về mưng mủ vết thương
Tháng tư nỗi buồn vỡ ngăn ký ức
Đáy chén môi ai bi thiết hồ trường  
.
Làm sao người ơi quên được mùi hương?
Đã bao năm rồi không chút phôi pha
Ai bảo thời gian chữa lành tất cả?
Vết thương một thời nhức nhối xương da!
.
Nguyên Lạc

©T.Vấn 2024

Bài Mới Nhất
Search