T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

thơ

Như Thương : BÉ TRĂNG TRÒN

Lung linh giấy kính giấy màu Bé đôi bím tóc theo sau rước đèn Môi ngoan chúm chím làm quen Đèn Ông Sao bé được khen nhất nhì Tùng tùng cắc cắc em đi Trường em rộn rã cuộc thi đèn lồng Tuổi thơ buộc cánh nơ hồng Tròn xoe đôi mắt ngắm trông chị

Đọc Thêm »

Như Thương : EM VỖ CÁNH BAY

   Photo: Trần Dzung   Nghìn trùng em vỗ cánh bay Ta lâm râm khấn tịnh chay cõi lòng Lạy Trời xuân hạ thu đông Nở hoa cỏ biếc mênh mông em à… Nhỡ em mỏi cánh đường xa Dừng bên quán trọ ngắm tà dương xưa Lỡ mai trời đất nắng mưa Ướt em

Đọc Thêm »

Hùng Bi : đỏ au môi tình…

Có trầu mà chẳng có cau Làm sao cho đỏ môi nhau thì làm Câu thơ lục bát bất phàm Đựng trong tráp ngọc phẩm hàm thánh thi Hỏi lời êm mượt làm chi? Thả rơi câu đố “từ bi” bất ngờ Đợi anh viết nốt bài thơ Cứ ngồi yên đấy, em chờ chút

Đọc Thêm »

Như Thương : EM HOÀNG HẠC BAY…

Đem thơ lên núi đợi trăng Mới hay trăng đã buồn giăng cõi lòng Đi về lại tiếc dòng sông Tiếc xưa nguyệt bạch áo hồng với em Tiếc ta say với thân mềm Hương bay đọng lại hóa đêm thơm lừng Tiếc em bóng nguyệt nửa chừng Uống trăng, uống cả ngập ngừng môi

Đọc Thêm »

Như Thương : QUÊ MÌNH…

Quê mình phố bỗng thành sông Sao nghe nước mắt trong lòng xót xa Cơn mưa đành đoạn đêm qua Góc hiên nhà đã như là mênh mông Bao nhiêu dành dụm vợ chồng Trôi theo cuồng nộ giữa dòng nước xoay Để cho phố chẳng còn mây Chẳng còn con nắng đổi thay ráng

Đọc Thêm »

Hùng Bi : Ngũ Âm Tình(*)

  Đôi mày em như dấu huyền dấu sắc Vành tai em dấu hỏi đến muôn trùng Môi sen hồng dấu ngã quá mông lung Chiếc cằm nhọn dấu nặng vùng êm ái Anh ghé môi đặt lên chân mày trái Hôn dịu dàng cho rực cháy lòng yêu Anh chạm tay chân mày mặt

Đọc Thêm »

Như Thương : TAM GIÁC TÌNH NHƯ THƯƠNG

Đợi tay anh hứng giọt tình Từ em nhan sắc nghiêng hình dáng xưa Từ hương con gái dạ thưa Từ tay vén tóc cơn mưa dịu dàng Từ cung bậc của thiên đàng Xoay vòng khép lại cửa… hoàng hôn rơi Lụa ơi áo mỏng gọi mời Tim ai cuống quít em ơi, ơi

Đọc Thêm »

Như thương : THÔI QUÊN…

  Thôi quên đi hết cuồng si Cười vang, ngộ chữ vân vi cuộc đời Thôi quên đi bóng trăng rơi Tiếng kêu sương tưởng ngàn lời đắm say Thôi quên đi giọt rượu cay Nghiên son mực đọng mượn vay nỗi sầu Thôi quên đi vạt áo nhầu Lỡ rơi theo giữa đêm màu

Đọc Thêm »

Như Thương : GUỐC EM …

      Cho anh theo guốc mộc em Hương xoan, lộc cộc làm mềm lòng anh Ngõ tre ngõ trúc vòng quanh Võng ru kẽo kẹt mái tranh thuở nào Chút duyên ửng thắm má đào Sao như vọng lại nghẹn ngào câu thơ Đất quê một đợi hai chờ Lòng người xa xứ

Đọc Thêm »

Như Thương : NỖI LÒNG …

Tạ ơn tấm mẳn ngày xưa ấy Ta đi đền lại chút nghĩa ân Núi sông còn nợ muôn phần Thân này bé mọn ngàn lần hiến dâng   Chàng vì nước non Thiếp phận má hồng Dám đâu níu áo anh hùng Thẹn lòng nhi nữ không cùng theo chân   Giang san nghiêng

Đọc Thêm »

Như Thương : BƯỚC RA LỤC BÁT

Áo em xô lệch đường trần Tại anh hay chỉ tại vần câu thơ Hay vì trăng đã ngẩn ngơ Bỏ quên bóng nguyệt cuối bờ ngây ngô Vì đêm vọng tiếng sông hồ Theo chân bước kẻ giang hồ lãng du Vì ngày gió lộng vàng thu Em nằm cỏ biếc nắng ngu ngơ

Đọc Thêm »

Hùng Bi : 27 THÁNG 7

Ở Việt Nam hôm nay ngày Liệt Sĩ Những Thương Binh đánh Mỹ của ngày xưa Những nghĩa trang được tưới mát dưới mưa Những bó hoa, nén nhang vừa khói toả Bia tưởng niệm được người ta hối hả Cùng bộ lư lau sạch đã sáng trưng Cặp đèn cầy ai đốt cháy rưng

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ