T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

thơ trần thị nguyệt mai

Trần Thị Nguyệt Mai: NHỚ MỘT MÙA XUÂN

Viết tặng những người thương của những cánh dù đã không trở về điểm hẹn… Nhớ lắm người xưa một sáng Xuân Bất ngờ từ chốn rất xa xăm Mang theo một nhánh hoa rừng nhỏ Quà tặng người thương ngày đầu năm. . Chúng mình đã ghé những chốn nào? (Em ngồi ngoan trên

Đọc Thêm »

TRẦN THỊ NGUYỆT MAI: HOA VÀNG

hoa vàng làm anh nhớ áo hoàng yến ngày nào nơi góc giáo đường xưa em dịu hiền dáng nhỏ quỳ ngoan bên tượng Chúa nguyện cầu anh bình an . đã mấy độ hoa vàng vẫn anh ngày xưa ấy vẫn sông lững lờ chảy vẫn trời xanh mây bay mà sao nơi chốn

Đọc Thêm »

TRẦN THỊ NGUYỆT MAI: Mùa Thu và Nhỏ 

Có phải mùa thu về không nhỏ? Hình như một chút gió heo may Một chút bâng khuâng, một chút nhớ Dịu dàng len nhẹ buổi sáng nay . Nhớ nhỏ áo dài ươm trắng mộng Đôi tà áo bướm rất tung tăng Hỡi cô thiếu nữ thời mới lớn Cô đã mộng gì, hẳn

Đọc Thêm »

TRẦN THỊ NGUYỆT MAI: EM ĐI

Moi qui t’aimais Toi qui m’aimais Mais la vie sépare ceux qui s’aiment Tout doucement, sans faire de bruit Jacques Prévert | les feuilles mortes Anh yêu em và em yêu anh Cớ sao con tạo đành hanh phá đời Bắt chúng mình cách xa thôi Khi ngọn lửa tình yêu người chẳng phai Em

Đọc Thêm »

Trần Thị Nguyệt Mai: CHẲNG BAO GIỜ QUÊN

   Cõi người ta (12) – Tranh: Thanh Châu   (Kính tặng những người thương của những cánh dù Tiểu Đoàn 7 đã không trở về điểm hẹn).     Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu, Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi! (Lương Châu từ – Vương Hàn)   Người đi ngày ấy,

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ