T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

truyện ngắn nguyễn minh phúc

Nguyễn Minh Phúc: CHAI RƯỢU TẮC KÈ

Cõi người ta (5) – Tranh: Thanh Châu Tôi thường gặp bà lão cầm cái nón tơi rách xin ăn trong quán cà phê ghé vào buổi sáng làm vài ngụm trước lúc đi làm. Bà già hom hem, lưng còng như con tôm tích, lọng cọng vừa đi vừa dò dẫm đường bằng chiếc

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CÁI TÁT

Hai chị em – Tranh: Mai Tâm Tôi thật không biết mình phải làm gì trong lúc nầy, khi mà đám bạn nhảy đang điên cuồng ôm lấy nhau, đầu tóc rũ rượi, áo quần xộc xệch, quấn vào nhau như những con rắn. Lần đầu tiên tôi đến đây, một quán rượu lạ hoắc

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: CƠN MƯA NGHỊCH MÙA

Mưa – Tranh: Thanh Châu Toàn thức dậy vào lúc nửa đêm. Trời nóng như thiêu đốt, những cơn gió hiếm hoi phả vào giờ này càng mang theo hơi ngột ngạt của một đêm mùa hè khiến anh không ngủ được. Anh lò dò trong đêm tìm công tắc đèn, quờ dép rồi bước

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: BẾN TÌNH

  Tình chôn cuối phố – Tranh: Thanh Châu Chuyến tàu suốt đỗ vào ga Mương Mán lúc hai giờ sáng. Tôi xuống tàu, lơ ngơ không biết đi về đâu giữa đêm hôm khuya khoắt này. Bức thư Hiên gởi cho tôi vẫn còn nằm trên ngực áo với những lời viết nồng nàn:

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: ĐIỀU KHÔNG PHẢI CỦA MÌNH

  Tình chôn cuối phố – Tranh: Thanh Châu Hơi thở của Trâm nóng hổi sau gáy anh. Đôi môi cong vít xuống đong đưa trên miệng anh ngọt lịm. Bờ ngực cô phốp pháp trắng hồng áp sát vào mặt anh. Tiếng rên rĩ, tiếng thở hổn hển của người đàn bà từng trải

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: ĐÊM VÔ CÙNG

Chia tay – Tranh: Thanh Châu Tôi đến sàn nhảy mỗi đêm tốn cả bạc triệu nầy là vì một cô gái. Từ khi gặp cô lần đầu, cứ mỗi chiều, sau khi từ phòng làm việc bước ra, như có một ma lực nào thôi thúc, tôi lên xe, ngoằn ngoèo một hồi rồi

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: ĐỜI KHÔNG LÀ

Tủi Thân – Tranh: Hoàng Thanh Tâm (Nhà thơ Nguyễn Minh Phúc qua đời, nhưng anh đã để lại một di sản thơ văn khá đồ sộ. Để tưởng nhớ đến một người tài hoa vắn số, TV&BH sẽ lần lượt giới thiệu những truyện ngắn, bài thơ mà anh đã từng cho phổ biến

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: Khúc Lý Chiều Chiều

Bến cũ con đò – Tranh: Mai Tâm (Nhà thơ Nguyễn Minh Phúc qua đời, nhưng anh đã để lại một di sản thơ văn khá đồ sộ. Để tưởng nhớ đến một người tài hoa vắn số, TV&BH sẽ lần lượt giới thiệu những truyện ngắn, bài thơ mà anh đã từng cho phổ

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: Gã Đạo Tì

Đường đi không đến – Tranh: Thanh Châu (Nhà thơ Nguyễn Minh Phúc qua đời, nhưng anh đã để lại một di sản thơ văn khá đồ sộ. Để tưởng nhớ đến một người tài hoa vắn số, TV&BH sẽ lần lượt giới thiệu những truyện ngắn, bài thơ mà anh đã từng cho phổ

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: Đêm Biển Động

Biển tím – Tranh: Mai Tâm Ban đêm ở biển gió thốc từng cơn dữ dội. Hàng dương oằn mình gánh chịu từng cơn gió ầm ào và mãi đến nửa đêm, sau khi nước triều rút, gió mới chịu dịu bớt. Chiếc xuồng con ven bờ bắt đầu ra khơi. Vào những đêm biển

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: Đứa Con Trên Cát

Bình minh trên bãi – Tranh: Mai Tâm   Chìm trong sương là những mái nhà lè tè thấp bao quanh làng ven biển. Mỗi sáng sớm, sương giăng dày đến nỗi chỉ thấy thấp thoáng những pha đèn vàng vọt toả ra thứ ánh sáng lạnh buốt như ma trơi trên các thuyền đánh

Đọc Thêm »

Nguyễn Minh Phúc: Cũng Một Kiếp Người

Vạc bay – Tranh: Mai Tâm Khi mới mướn nhà trong cái xóm ổ chuột cạnh bờ kinh nước đen nầy thì tôi đã gặp cháu. Cháu mất cha sớm, ở với người mẹ mà chiều nào tôi cũng thấy ngồi ở sòng bài mụ Sáu, mặt mũi son phấn tùm lum, trên tay cầm

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ