T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

tùy bút

T.Vấn: Ý nghĩ vụn mùa xuân

■ Bầu bạn đêm Xuân cùng ngọn gió Xoay nghiêng cốc rượu thấy môi người (Độc Ẩm – Ngọc Phi) 1. Mùa xuân. Đó là thời điểm khởi đầu cho chu kỳ thời gian của một năm. Trong vòng quay bất tận của cuộc nhân sinh ba vạn sáu ngàn ngày – tức một trăm

Đọc Thêm »

T.Vấn: Tôi sợ bóng mình

Ngựa về gục khóc trường giang lạnh Gươm súng đưa chàng theo núi sông (Khúc Minh) 1. Đã lâu lắm rồi, tôi không được hưởng cái thú vui thời trẻ là đi dạo trên những khu phố đông người, được ngồi bên một mái hiên, uống ly cà phê đậm đặc buổi chiều trời vừa

Đọc Thêm »

T.Vấn: Cuộc Nhân sinh . . .

● Gởi theo hương hồn một người bạn. ● . . . kiếp này đành gởi nắm xương quê người Hốt nhiên tỉnh ngộ nực cười Ở đâu cũng đất cũng trời thế gian (Trần Trung Hậu) 1. Sáng nay, trong lúc còn mắt nhắm mở nằm trên giường, tôi nhận được cú điện thoại

Đọc Thêm »

T.Vấn: Lưu đầy, quê nhà

(ảnh: Lê công Hảo) • Quê hương xa vợi, mờ đôi mắt Dõi cuối chân trời, vẫn biển xanh (Trần Trung Hậu) Người bạn từ Florida gởi đi bức điện thư ngắn ngủi. Hoa Quỳnh lại nở nữa rồi. Nhưng lần này chỉ có mình tao ngồi buồn bã giữa những chỏng chơ của ghế

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ