T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

truyện

Lưu Na: Mưa

Mưa -Tranh: Trần Thanh Châu Những sợi tơ trời nghiêng nghiêng trong gió Êm phủ cành gầy tưới mát hồn khô Ghi nếp nhăn mờ lên từng mây xám Gieo mũi kim buồn lòng giếng cạn trơ Trời buồn chăng giăng giăng tơ lạnh Đất mừng chăng hứng nặng giọt sầu Những sợi tơ trời

Đọc Thêm »

Phan: Chúc chị ngủ ngon…

Ảnh- Lưu Na Nếu Sơn không có cái bớt màu xanh lá cây nơi cổ anh ta thì tôi không thể nào nhận ra một người bạn đã lâu lắm rồi không gặp. Tôi đến chào hỏi anh trong tiệm phở. Nhưng khi đã yên tâm được đúng là “Sơn thẹo” thì tôi mừng gặp

Đọc Thêm »

Phan: Báu…

Ảnh-Lưu Na Ông Báu đã làm ở chỗ tôi cả tháng. Biết nhau là người Việt nhưng chỉ chào hỏi qua loa khi chạm mặt chứ chưa có thời giờ nói chuyện nhiều với nhau vì giờ ăn, giờ nghỉ khác nhau. Tôi làm lâu năm nên đã vô chính thức, lên thợ, còn ông

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Xếp tàn y lại…

               Tranh-Trần Thanh Châu  đập cổ kính ra tìm lấy bóng  xếp tàn y lại để dành hơi         (nguyễn gia thiều)          *** Một ngày như mọi ngày, sáng tinh mơ, tay cà phê, tay thuốc là, lão ngồi lẫm đẫm đằng góc vườn. Lão ngồi trong bóng tối đợi nắng lên,

Đọc Thêm »

Lưu Na: AI CẬP

Một Đôi – Tranh: Mai Tâm Thằng Cập đâm sầm chạy tới trước mặt Tám Sề nói khe khẽ, –Nhớ nha, tui chờ ở cái băng ghế nơi bãi đậu xe.  Mụ Tám Sề dửng mắt -Để làm gì? –Thì nói chuyện chơi.  Bà không thích ngồi chung bàn với mấy người khác giờ giải

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Xuôi đường thiên lý

(hay Giấc mộng con) Dẫn nhập: (Trích Giấc mộng con, của Tản Đà Nguyễn Khắc Hiếu đăng lần đầu trên Ðông Pháp thời báo, Sài Gòn, 1927) Chỗ cụ Nguyễn Trãi ở rất là thâm nghiêm. Mình mới tới cửa, xưng danh, anh gác cửa không cho vào, nói là: Cụ ít khi có tiếp

Đọc Thêm »

Phan : ly sữa ngoài vườn…

Một Đôi – Tranh : Mai Tâm Cơn mưa sớm làm trời đất âm u như lòng tôi vậy, vì vừa từ chối người bạn trẻ với một đề nghị hợp tác làm ăn mà tôi chỉ ăn tô phở chứ không nhận việc làm. Trên đường trở về nhà, tay lái tôi bỗng ngoặt

Đọc Thêm »

Lưu Na: VẾT ĐAU DÀI NỐI NGẬM NGÙI*

Ngậm Ngùi – Tranh: Thanh Châu Vậy là anh Lâm đã quyết đi Houston lập nghiệp. Ngà không hiểu lập nghiệp là anh sẽ làm gì bởi vì nơi đây Ngà chả thấy anh có nghề ngỗng gì, nhưng cũng là chuyện thường thôi, bởi Ngà nghĩ những người như anh _ độc thân và

Đọc Thêm »

Phan : đâu đó vẫn còn…

Tranh : Thanh Châu Đôi khi tôi vẫn nghĩ về cuộc sống, con người, đâu đó vẫn còn những nơi thực sự là bình yên cho con người có cuộc sống bình an; Và nhân loại vẫn còn đâu đó những con người mà khi hiểu biết về họ sẽ khiến nhiều người tự thấy

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Gã quản giáo bạn tôi

Gió – Tranh: Mai Tâm Chuyện nghe gã kể cứ như…bịa. Chuyện kể bằng miệng dấm dẳng như chó cắn ma, lại được người nghe viết ra chữ, lại khoắng bút nên càng rối như canh hẹ thêm. Số gã ruồi, số là sau 75, lò dò như cò ăn đêm, gã nhè đi vào

Đọc Thêm »

Ngộ Không : Cây gậy tre rút đất

 Tranh : Trần Thanh Châu Ở núi Xuân Đài, xã Thọ Vực, huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa, về phía sông Mã có động Hồ Công. Trong động có hai tượng đá, Liệt tiên truyện ghi chép rằng: Khỏang đời Tây Hán, năm 206 trước công nguyên có ông Hồ Công, hằng ngày bán thuốc

Đọc Thêm »

Phan : Đàn bà…

Rằng tôi chút phận đàn bà -Tranh : Trần Thanh Châu Tôi ghé bệnh viện thăm ông bạn già. Ông ấy cứ đuổi tôi về, “về đi. Gặp nhau ở đây chả có gì vui. Ra quán, mà gặp bạn bè…” Nói thế, nhưng lòng già tôi thuộc sáu câu. Nằm chèo queo một mình

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ