T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

Trần Vấn Lệ: Kinh Tế Mới/Có Câu Thơ Biết Trở Mình

Viên đạn cũ – Tranh: Thanh Châu

Kinh Tế Mới

Hôm nay trời trong vắt mà lạnh ngắt em à.

Nắng không nở được hoa vì nắng cũng lạnh ngắt!

Trời lạnh thật, lạnh thật.  Băng dính cứng mặt sân…

Xe lạnh cóng trên sân…gương bắt đầu nhỏ lệ!

Lau kính xe như xé áo đêm qua ai phơi…

Lanh chia khắp bốn trời, mây trôi đâu không thấy!

Ngộ ghê!  Dòng sông chảy, không ếch nhảy lên bờ

Không có gì là thơ như con sông Nam Định!

Ông Tú Xương yên ngủ hơn trăm năm nay.  Buồn!

Ông ngủ đi, ngủ luôn!  Ông ngủ đi, ngủ luôn,

Quê Hương mặc kệ nó, chó tru mặc kệ trăng…!

Đầu tháng, chưa phải Rằm, trăng khuyết trào nước mắt!

Đêm qua lạnh có thật, nước mắt không đóng băng!

*

Khi không tôi nói trăng.

Khi không tôi nói áo!

Tôi nhớ về Xóm Đạo, mùa Phục Sinh đang về,

em áo bay lê thê hay tóc thề gió chải…

Con sông lạnh tê tái, chắc sắp thành cánh đồng?

“Chỗ làm nhà cửa, chỗ trồng ngô, khoai,

Đêm nghe tiếng ếch bên tai,

Giật mình còn ngỡ tiếng ai gọi đò!” (*)

Thơ Tú Xương vậy thôi!  Kinh Tế Mới vậy đó!

Bao nhiêu người đã bỏ thân xác, hồn bay đâu?

Tại sao em cúi đầu?  Chúa bảo em đừng khóc?

Hỡi ơi tôi ác độc nhắc em chi ngày xưa…

Những ngày không nắng, mưa; những ngày đau như lụa

từng mảnh như phù vân…từng mảnh như phù vân!

 (*) Thơ Trần Tế Xương, bài Sông Lấp Nam Định:

“Sông kia rày đã nên đồng,

Chỗ làm nhà cửa, chỗ giồng ngô, khoai,

Đêm nghe tiếng ếch bên tai,

Giật mình còn ngỡ tiếng ai gọi đò!”

Trần Tế Xương mất năm 1907, thơ ông để lại như tiên tri…

Có Câu Thơ Biết Trở Mình

Cơn mưa chiều Chúa Nhật / không biết có thật không…mà bóng đèn màu hồng có lá me xanh đậu!

Cơn mưa hình như náu / trong tà áo của ai.  Ô đẹp quá áo dài, lâu ghê mới thấy lại…

Muốn hôn trên má trái / của người ấy làm sao!  Cái màu phơn phớt đào, em xinh không bút tả!

Cơn mưa chiều thơm quá.  Lá me bay như hương…em, mái tóc mù sương…tấm guơng nhòa lóng lánh!

Hình như em có lạnh khi tôi trao giọt mưa?

*

Bạn ơi, đó câu thơ / trở mình chiều Chúa Nhật / tôi trao người xinh nhất / tôi gặp trên Quê Hương…

Nàng cầm mà rưng rưng chao ôi chiều hạnh phúc!

Nàng, tôi thưa Tổ Quốc!

Anh cúi đầu chào Em!

Trần Vấn Lệ

©T.Vấn 2022

Bài Mới Nhất
Search