T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

truyện ngắn

Nguyễn Lệ Uyên: ĐĨ XƯỢC

Tranh: Trần Thanh Châu Chước tửu dữ quân, quân tự khoan Nhân tình phiên phúc tự ba lan Bạch thủ tương tri do án kiếm Chu môn tảo đạt tiếu đàn quan (*) Đám mặt chuột dùi cui kêu ông điên, nhưng ông nhất định không chịu nhận rằng mình điên. Chúng đưa chiếc mõm

Đọc Thêm »

đỗxuântê : Chuyện Bà Kim cư xá tôi

Picasso: Head of a woman (1960)  Gọi bà Kim cho tiện vì cư xá tôi ai cũng biết bà, gọi tên thật có khi phiền phức cho người viết dù câu chuyện hư cấu và không ác ý. Cư xá này vẫn là bối cảnh của một loạt chuyện tôi hay viết, mà cư dân

Đọc Thêm »

Phan : Người ôm búp bê…

Nó ngồi một mình trong góc quán, tay xoay xoay ly cà phê đen như mõm chó. Mặt nó buồn hơn mưa gió đang sụt sùi ngoài kia. Trời đất! Thằng quỷ này cũng biết buồn… nên trời đổ mưa ba, bốn ngày liên tiếp. Thực ra tôi cũng không rõ lý do mình đến

Đọc Thêm »

Ngộ Không : Hành phương nam

Mơ gì ấp Tiết thiêu văn tự Giầy cỏ, gươm cùn ta đi đây (Nguyễn Bính) Câu thơ trên tôi bắt gặp ở nhà anh bạn không thân quen cho mấy trước 75. Ừ thì hãy đảo qua anh bạn quen nhưng không thân này một chút, số là gặp anh ở quán xá và

Đọc Thêm »

Nguyễn Lệ Uyên: PAP

El Buen Doctor, Tranh Pop Art về chính trị (PAP) của Alberto Casado   Sau cái vụ nằm mơ thấy mình đùa giỡn với Diêm Vương, thì nửa đêm hôm đó hắn tự biến mất. Mụ tiến sĩ bác sĩ gà ấp và em gái mọi y tá y công phượng hoàng không còn thấy

Đọc Thêm »

Nguyễn Lệ Uyên: BUỔI SÁNG CUỐI NĂM

Thị trấn kéo dài từ những dãy đồi thấp, thoai thoải đổ dần ra phía bờ sông. Phố xá, cửa tiệm tập trung trên hai trục đường cắt chéo hình chữ thập. Chợ và bến xe ở cuối một rạp hát bỏ trống , chỉ còn lại mấy mảng tường bị ngã đổ từng đoạn,

Đọc Thêm »

Ngộ Không : Chuyện con còng…

Người phương Tây có câu đầu môi chót lưỡi: “Cả tháng, cả năm không có gã phát thư xuất hiện trước cửa nhà thì rầu muốn chết”, nghe có xuôi tai lọt con nhĩ tùy theo bá nhơn bá tánh. Đột dưng không rầu mà bỗng đời nở hoa xuân, một ngày thầy ký lững

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: NGƯỜI CHỒNG MỘT ĐÊM!

Tranh : Trần Thanh Châu Năm ấy, tôi mười bảy tuổi. Ở đất Bình Định, tuổi đó đã có người đi lấy chồng. Như mẹ tôi, như cô tôi. Tệ lắm cũng đã có người đi dạm. Nhưng tôi thì chưa. Tôi đang học lớp bảy nên có nhiều mộng ước hơn mẹ và cô.

Đọc Thêm »

Phan : Chiếc lá trong kẹt cửa…

Ảnh : Đặng Hiếu Sinh Chiếc lá lẻ loi trong kẹt cửa mang hình ảnh của một kẻ tinh khôn, mà nghĩ cho cùng chẳng khác gì tên trốn chạy mùa đông bên ngoài đang bao trùm tất cả. Nếu đem bỏ chiếc lá này ra ngoài thì nó cô lẻ lắm vì mọi chiếc

Đọc Thêm »

Nguyễn Lệ Uyên: NGƯỜI ĐÀN BÀ CHẾT TRÔI

Cá cắn câu biết đâu mà gỡ Chim vào lồng biết thuở nào ra (Ca dao) Trời đang nắng chang chang, bỗng dưng mưa đổ ầm ầm như thác, như lũ. Mưa làm xé mặt đất khô nứt nẻ, dội lên những tiếng sôi ùng ục như thể tiếng kêu từ một nới khác rất

Đọc Thêm »

Lưu Na: BƯỚC VỘI BƯỚC BUỒN…

Sài Gòn tháng Mười Hai, tôi về trời nóng dịu và nắng êm. Nơi phi trường, anh Hải quan trẻ tuổi hỏi nơi sinh của chúng tôi và lập lại _ Sài Gòn, Hà Nội _ với một nụ cười. Ra khỏi phi trường em gái tôi nói cho tôi hiểu, anh ta nháy mắt

Đọc Thêm »

Nguyễn Lệ Uyên: MƯA TRÊN SÔNG ĐAKBLA

Mưa Rừng – Tranh : Sm Shohel Rana(Bangladesh) Trên đoạn đường dài hơn ba trăm cây số, nẩy xóc, ngân ngất ổ gà ổ vịt khiến không mấy ai còn hứng thú để chuyện trò như lúc đầu hăm hở ngồi trên băng ghế nệm. Cách đây vài tiếng, khi vừa mới bước lên xe,

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ