T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

August 2022

TIỂU LỤC THẦN PHONG: NGỰA CHỨNG BẤT KHAM

 Trằn trọc trở mình mãi mà không ngủ được, mắt nhắm nghiền, các bộ phận khác như tim, gan, phổi, dạ dày… đều lắng yên, duy chỉ có bộ óc thì không nghỉ, thậm chí nó còn tăng cường mạnh hơn. Bao nhiêu ý tưởng ùn ùn trồi lên như mối ùn ổ. Những cảnh

Đọc Thêm »

NGUYỄN THIÊN NGA: LẶNG LẼ

Ta đã đi qua mùa hạ, chạm tay vào trời thu xanh biếc.  . Vài chiếc lá vàng rơi rạo rực, xoay xoay trong Miền Nhớ, xoay xoay trong nỗi buồn.  Thu chơi vơi chờ bên lưng trời… . Ta thôi dại dột một mình lo trở tiết. Vai gầy guộc vẫn đỡ được cả

Đọc Thêm »

 Nguyên Lạc: NHỮNG BÀI TỨ TUYỆT #8

ĐÊM HOAN MÊ  Này em cạn chén giao bôiMặc cho trăng lụn mây trôi song ngoàiDìu nhau nhịp khúc tình sayNgàn thu ta nhớ  đêm nầy hoan  mê!. ĐÊM LI BIỆTCầm tay hạt lệ tình rơiNgười ơi! Có biết mặn môi thế nào?Đêm buồn trầm khúc ly taoUống đi uống cả thương đau kiếp người! .ĐÓN

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Chữ nghĩa làng văn (Kỳ 229)

Chữ nghĩa làng văn Tác giả “Đợi chờ” là Ha Jin quan niệm, viết văn tức là kể một câu chuyện. Nhưng người kể chuyện không nên hướng dẫn cho độc giả mà cần tôn trọng sự thông minh và khả năng thẩm thấu tác phẩm theo cách riêng của họ.(Nhà văn không nên giảng

Đọc Thêm »

Trần Vấn Lệ: Khói Quyện Trầm Hương

Hôm nay em nói em đi Chùa, em sẽ ăn trưa ở đó trưa, ăn cho được nhẹ lòng ham muốn, cho thấy đời không có thiếu, thừa… Em muốn hồn nhiên như lúc nhỏ níu tà áo Mạ nép lưng Ba, em quỳ tay chắp Nam Mô Phật…lòng tự nhiên bừng một đóa hoa…

Đọc Thêm »

Phạm Đức Nhì: “BÀN TAY” – BÀI THƠ CHỞ ĐẦY NỖI NHỚ

Mới đây anh Lê Hữu Minh Toán, một bạn thơ ở Houston, nhân nhớ đến “người xưa”, có gởi cho tôi hai bài thơ lục bát cũ để đọc chơi. Đọc xong, tôi thích cả hai bài. Thấy bài Bàn Tay nổi trội hơn nên nổi hứng viết mấy lời bình phẩm.  BÀN TAY Bàn tay níu lấy bàn tay

Đọc Thêm »

ĐẶNG XUÂN XUYẾN: NÓI VỚI EM…/TRỞ VỀ

NÓI VỚI EM… .  Anh chẳng dại ví em là biển Lặn chừng nào mới chạm đáy biển khơi Sóng tụ về lại tỏa muôn nơi Thì tội lắm! Khổ tình ai vò võ….  . Anh cũng chẳng ví em là gió Mênh mang trời lãng đãng trăng sao Gió rì rào gió quấn trên

Đọc Thêm »

Lưu Na: ĐẤT VỠ TRO TÀN (3)

NƯỚC ĐI LÀ NƯỚC KHÔNG VỀ (1) BÓNG TỐI (2) Có tiếng chuông, chắc là anh Tường.   Mây nhìn ra lỗ kính bé tí, cái dáng nghiêng nghiêng của anh Tường bị bẻ cong gần thành cây cung.  Anh luôn có vẻ cười cợt dù không hề nhếch mép. –Anh vô nhà chờ em một

Đọc Thêm »

Trần Đức Phổ: VU LAN & NHỮNG BÀI THƠ VỀ MẸ

Bài thơ dâng mẹ Mẹ đã tảo tần tự ấu thơNụ cười chỉ đến ở trong mơThay chồng nuôi nấng đàn con dạiDâu đổ đầu tằm vạn nỗi lo.Như cổ thụ xòe tán chở cheMẹ đâu quản ngại nắng trưa hèMẹ nào hãi sợ đêm đông lạnhCho cuộc đời con khỏi ủ ê.Tình Mẹ mênh

Đọc Thêm »
Search
Lưu Trữ