T.Vấn

& Bạn Hữu

Văn Học và Đời Sống

tản văn

TIỂU LỤC THẦN PHONG: NHƯ MỘT VẾT TRẦM

Thế là thu sang, thiên hạ vẫn rộn ràng, vẫn bận bịu tíu tít, vẫn quay cuồng trong cuộc sống. Kẻ thì vất vả lo cơm áo gạo tiền. Người thì mưu sự công danh cái thế. Bao nhiêu người nữa thì mê đắm trong việc hưởng thụ sắc dục và vật thực của thế

Đọc Thêm »

Ngộ Không Phí Ngọc Hùng: Vườn Nhà

gọn gió nào đưa bác tới đây, cũng lâu lắm rồi đấy Bác nhỉ, nhớ năm nào, hình như là cuối xuân sang hạ thì phải. Đường xa vời vợi mệt không Bác, vậy thì cứ tạm ngồi nghỉ một lát, để tôi pha ấm trà, thú thực với Bác, tôi mới biết uống trà

Đọc Thêm »

T.Vấn: Đi Tìm Hạnh Phúc

Bạn sẽ không bao giờ hạnh phúc khi bạn cứ mải mê truy tìm hạnh phúc gồm có những gì. Bạn sẽ không bao giờ có được một đời sống đích thực nếu bạn cứ tiếp tục tra vấn ý nghĩa của chính đời sống ấy. (Albert Camus) 1. Sống ở đời, hạnh phúc là

Đọc Thêm »

TÔI NGHE TIẾNG NƯỚC REO TRÊN BẾP

Tranh Trà Đạo. Hình Internet (Nguồn: Phố Văn Blog) nguyễnxuânthiệp Đây là tựa đề một bài tùy bút trong Sổ Tay của Nguyễn Xuân Hoàng. Thấy cái tên gợi hình và gợi cảm quá nên mình mượn tạm cho bài tản mạn này. Vừa mới đây thôi, ấm nước của nhà mình cũng reo đấy.

Đọc Thêm »

Khuất Đẩu: CÀNG GIÀ CÀNG NHỚ MẸ!

Mẹ và Con  (1902) – Tranh: Pablo Picasso (Nguồn: Pablopicasso.org)   Mẹ ơi! Khi viết những dòng chữ hư ảo này gửi vào thinh không, con đã tám mươi tuổi rồi và xa mẹ đã ba mươi năm hơn. Ba mươi năm mất mẹ, dù đã lớn, con vẫn là một kẻ mồ côi. Mồ

Đọc Thêm »

N g u y ễ n H à n C h u n g: CHƠI TRĂNG MỘT KHÚC THU BỒN

Trăng sông quê – Tranh: Mai Tâm Chúng tôi tụ dưới chân cầu Vĩnh Điện đợi lúc trăng vừa nhô lên khỏi ngọn tre phía hạ lưu là lên đường. Chiếc động cơ mấy mưoi sức ngựa gặp lúc được nghỉ ngơi mừng rỡ nhường chỗ cho hơn mười mấy tay chèo bập bềnh quẫy

Đọc Thêm »

T.Vấn: Con Người và Cuộc Sống (hiện đại)

Sóng – Tranh: Mai Tâm 1. Tôi may mắn là một trong số hiếm hoi những người ưa thích công việc làm kiếm sống của mình. Điều thú vị nhất trong những điều thú vị của công việc là thỉnh thỏang tôi được sở cử  đi công tác ở những thành phố nhỏ phụ cận.

Đọc Thêm »

Ngộ Không: Ngồi ở quán nghe Tây nói chuyện…

        Café Terrace – Tranh: Van Gogh        Sau năm mươi năm trở lại Paris, lão không biết đi đâu…? Ngụp lặn trong cõi người ta với năm mươi năm thấy ngắn, nhưng dàng dênh tới nửa thế kỷ lại quá dài. Chả nhẽ học thói tha nhân với quân tử hiếu cổ, lúc

Đọc Thêm »

T.Vấn: Liệu Người Ta Có Thể Chết Vì Buồn?

  Kiếp Khác – Tranh: Thanh Châu Buồn như ly rượu cạn, Không còn rượu cho say. Buồn như ly rượu đầy, Không còn một người bạn. (Buồn –  Tạ Ký)   1. Tháng 2, tháng ngắn nhất trong năm, đã qua đi. Rồi tháng 3 cũng qua đi. Nhưng mùa đông vẫn còn ở

Đọc Thêm »

ngọctự: tháng 12, chút nhớ vụn vặt

Quãng Cuối Cuộc Đời – Tranh: Mai Tâm (tạp văn) Buổi tối ngồi lặng thinh trên ghế bành ở góc phòng khách, nghe những ca khúc Giáng Sinh tươi vui của ban nhạc Boney M, bỗng dưng tôi thấy mình buồn quá. Nhìn lốc lịch treo tường, tôi đọc mấy hàng chữ số ghi ngày

Đọc Thêm »

Lê Hữu: Trái tim em, lồng ngực anh

Đây không phải là chuyện tình lâm ly, ướt át, mặc dù câu chuyện có thật và cảm động. Cô gái đã trao trọn trái tim mình cho chàng trai trẻ chưa một lần quen biết. Một mình một ngựa Cô gái tên Abbey Conner, 20 tuổi. Chàng trai tên Loumonth Jack, 21 tuổi. Abbey

Đọc Thêm »
Lưu Trữ