Phan: Nhặt tiếng chim rơi
Trên Đỉnh – Tranh: Mai Tâm Anh bạn lớn hơn tôi một tuổi. Năm đó tôi với anh đang bàn về tờ báo xuân trên lầu của toà soạn, mấy cô làm việc dưới nhà vọng tiếng lên cầu thang, “mời hai bác xuống xơi cơm…” Bữa trưa ở toà
Trên Đỉnh – Tranh: Mai Tâm Anh bạn lớn hơn tôi một tuổi. Năm đó tôi với anh đang bàn về tờ báo xuân trên lầu của toà soạn, mấy cô làm việc dưới nhà vọng tiếng lên cầu thang, “mời hai bác xuống xơi cơm…” Bữa trưa ở toà
Ngày Trở lại – Tranh: Thanh Châu tặng Trịnh Y Thư tôi trả điệu buồn cho thành phố rồi đi ra khỏi cơn địa chấn ban đầu một người núp lén trong khe áo nhìn ra ngoài chẳng biết đâu đâu chuyến xe phăng ngang vùng
Một Đôi – Tranh: Mai Tâm Thế kỷ trước, truyện Ví Dụ Ta Yêu Nhau* của một nhà văn trẻ đã làm bao nhiêu “kẹp tóc”, “húi cua” say mê một thời. Thế kỷ này, các cô, các cậu ngày xưa, giờ đây là những bà, những ông với mái
Sen – Tranh: Mai Tâm (Tặng Du Thụy Khúc Trần Mai Ngân) Đọc thơ “Huyền Diệu” của Đinh Hùng Ngắm tranh Thụy Khúc đẹp vô cùng! Ô hay tinh tú đâu rơi xuống Đứng giữa rừng xanh ai đóng khung. Có phải lửa trời trên tóc em
Mới đó mà đã sang tháng mười hai rồi! Lại gần một năm nữa sắp đi qua đời tôi! Tháng mười hai là tháng ngồi lại điểm xem mình đã làm được gì cho mình, cho người thân của mình trong năm vừa qua. Có lẽ, ngoài cái blog ít
Thảo Nguyên – Tranh: Thanh Châu Thả tiếu: Nhân sinh hàm khổ lụy Y phạn tích bại thành Phóng thủ vạn sự tuyệt Đắc tiếu, tiếu nhất thanh. Hãy Cười: Kiếp người nhiều khổ nhọc, Cơm áo lắm được thua, Buông tay muôn việc hết, Ðùa được,
Bến Cũ Con Đò – Tranh: Mai Tâm Đôi khi nắng lên làm tôi nhớ Trịnh Công Sơn Mưa! Không chỉ một cơn mà nhiều cơn. Không chỉ một ngày mà nhiều ngày. Mưa gần như suốt mùa đông. Có một nhà thơ đã phải kêu lên:
Ảnh (Trần Dzung) Này vó ngựa giữa rừng thu đổ lá Có nghe chăng bóng đã ngả chiều tà Buổi chiến chinh giờ tưởng chừng như đã… Qua đi rồi nghìn dấu bụi đường xa Xưa lẫm liệt hí vang lừng chiến trận Vó tung cao ngang dọc chốn sa
Kiếp Khác – Tranh: Thanh Châu đẩy tới một phát ngay giữa huệ trí đấy chuôi nhãn tào khương chưa điểm làm gì không biết chơi bảnh những cú cớp cò tù mù bắn ngón tay có một khấc gai mười phần cò lảy mũi xói tai cứ
Sắc Màu Chinh Chiến – Tranh: THANH CHÂU BÂNG QUƠ LỊCH SỬ [Trân trọng tặng Nguyễn Đức Tùng] Lịch sử không có chữ NẾU Nhưng
Thơ vô thức (4) Đối với việc trước tác, khi muốn dựng lên một hình ảnh nào đó, điều trước tiên, ta cần chứng minh
Tôi vừa nhận được cuốn “Thơ Khánh Trường” do tác giả gửi tặng. Khánh Trường họa, Khánh Trường văn, Khánh Trường báo, ít khi chúng
Xin Bấm Vào Đây: NHIỀU TÁC GIẢ: NHỮNG MẢNH RỜI TRONG CUỘC CHIẾN