Nguyễn Thiên Nga: HOA NẮNG
Chùm hoa nắng rơi rơi bên khung cửa, ta thẫn thờ đưa tay đón lấy áp lên tim. Tim ấm dần, lan tỏa một mùi hương dịu ngọt. Hương của nắng, của giọt sương mong manh còn sót lại cuối vườn đêm hay hương của chiều qua tím mỏng còn vương trong màu nhớ?! Mắt